vua vao hao mon ra khong duoc

Tuy nhiên, trong cuộc phỏng vấn với báo chí gần đây, nam diễn viên Doãn Quốc Đam lại tiết lộ rằng nụ hôn ấy vốn không có trong kịch bản. Cảnh hôn được quay thêm là để thỏa nỗi mong mỏi của khán giả. Cảnh luôn giúp đỡ Quỳnh mà không mưu cầu hay vì một lợi ích (Dân trí) - Thông tin siêu mẫu nội y Hề Mộng Dao sinh cháu đích tôn cho tỷ phú Macau đang thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng Trung Quốc. Không chỉ nhận quà "khủng" từ bố mẹ chồng, cô còn được "ông xã" kém 6 tuổi hết mực cưng chiều và yêu thương. Cách 5: Cho 4 muỗng nhỏ canh sữa bắp và 3 muống nêm canh nước rau xanh câu, khuấy nhanh hao tay rồi đổ ra khuôn, cho đông lại. Tiếp tục, khuấy hầu như 4 muỗng canh nước cốt dừa cùng với 3 muỗng nhỏ canh nước rau câu với đổ lên lớp tiếp sau, lặp lại cho tới hết Lễ rước kiệu và dâng lễ vật năm nay được tổ chức vào ngày mùng 8 âm lịch, trước ngày chính lễ mùng 10 tháng 3 hai ngày nhưng lượng người tập trung về đền Hùng giỗ Tổ và tham gia lễ rước kiệu rất đông, làm tăng thêm sự linh thiêng và linh đình, rộn ràng của ngày game bài x88 Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming xo so gia lai From general topics to more of what you would expect to find kiivlh.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for gấp thếp tài xỉu. materi pai kelas 4 semester 1 kurikulum merdeka. Edit Su 🍀🍀🍀 15/3/2021Viên Hàng trong lòng cũng tức giận, không thể hiểu được vì sao lại bị Nhạc Thanh Dao đá. Cho rằng Nhạc Thanh Dao di tình biệt luyến với Tiêu Chính Vũ, là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, lại không nghĩ rằng thế mà cô ta thật sự có thể bám vào Tiêu Chính Vũ. "Viên Hàng, anh nói xem, tại sao Nhạc Thanh Dao đột nhiên cùng Tiêu Chính Vũ hợp tác?" Vì tiếp cận Tiêu Chính Vũ, Dư Hân Khiết ngầm tốn không ít công phu, cũng vận dụng không ít quan hệ, nhưng Tiêu Chính Vũ vẫn trước sau lãnh đạm. Nếu Tiêu Chính Vũ đối tất cả mọi người như thế thì trong lòng cô cũng không đến mức khó chịu, nhưng cố tình, anh ta lại đối với Nhạc Thanh Dao là ngoại lệ. Điều này làm cho cục tức trong lòng cô như thế nào cũng không phát tiết ra được. Viên Hàng thở dài một hơi, "Tôi cũng thấy rất kỳ quái, theo tôi được biết, Nhạc Thanh Dao cùng Tiêu Chính Vũ trước giờ chưa từng có gì qua lại." "Nhất định là nữ nhân đê tiện kia dùng thủ đoạn!" Đôi tay Dư Hân Khiết gắt gao nắm chặt lấy túi xách, "Tôi xem cô ta có thể giả bộ thanh thuần bao lâu."Ăn cơm trưa, Tiêu Chính Vũ cùng Nhạc Thanh Dao đi tới bãi đỗ xe. Ấn khóa xe, Nhạc Thanh Dao đi đến cửa xe trước, quay đầu nhìn xe Tiêu Chính Vũ ở bên cạnh, "Tiêu tổng, tôi không làm chậm thời gian của anh chứ."Tiêu Chính Vũ nói "Ai mà chẳng phải dành thời gian ăn cơm."Nhạc Thanh Dao yên lòng, "Hay là, lần sau chọn chỗ nào gần công ty anh một chút, thời gian rảnh của tôi tương đối nhiều.""Tôi chỉ chọn nhà hàng, không chọn địa điểm.""Được."Nhạc Thanh Dao gần đây thật sự có chút nhàn rỗi. Tuy rằng là diễn một ít nhân vật nhỏ, ít ra vẫn là có thông cáo, nhưng mà gần đây thật sự là nhàn đến may 《 Cung Ngọc 》cuối tuần sau sẽ bắt đầu quay, nếu không cô thật sự thành người rảnh rỗi trong công một quán cà phê sáng sủa ngồi xuống, Nhạc Thanh Dao bắt đầu xem kịch bản《 Cung Ngọc 》. Trong khoảng thời gian này, kịch bản cô đã xem rất nhiều lần, nhiều chỗ lời kịch cô đều có thể thuộc, nhưng cô vẫn không thỏa mãn với việc chỉ thuộc đài từ, còn muốn cân nhắc mỗi một lời thoại nên diễn như thế một ly cà phê, ngồi bốn tiếng. Chờ đến khi hoàng hôn mặt trời lặn, cô mới cất kịch bản và rời nhận được điện thoại của giám đốc Mã Vân Tường ở bộ phận quản lý nghệ sĩ, Nhạc Thanh Dao còn cảm thấy rất kỳ quái. Trong điện thoạiMã Vân Tường nói hắn muốn cùng một đại đạo diễn Hồng Kông gặp mặt, muốn đem đưa cô theo đề cử với đạo chuyện này không phải nên do người đại diện làm sao?Nhạc Thanh Dao cảm thấy quái quái, nhưng Mã Vân Tường xem như người lãnh đạo trực tiếp, cô cũng không thể cự tuyệt, nếu không về sau ở công ty cô khó có thể mà sống Thanh Dao lái xe đến kháchsạn mà Mã Vân Tường nói trong điện thoại, tới một căn phòng trong, cô mới phát hiện, Viên Hàng cùng Dư Hân Khiết cũng có mặt, mà tên kia đạo diễn lại là đạo diễn nổi tiếng Hongkong Tưởng Duệ Hân Khiết ở đó, Nhạc Thanh Dao nhận định tuyệt đối không có chuyện gì Vân Tường giới thiệu nói "Tưởng đạo, vị này chính là Nhạc Thanh Dao của công ty chúng tôi."Tưởng Duệ Hoa đánh giá Nhạc Thanh Dao từ trên xuống dưới, loại ánh mắt này không phải kiểu thuần túy thưởng thức, mà là mang theo một chút tà Thanh Dao lễ phép chào hỏi, "Xin chào đạo diễn Tưởng."Mã Vân Tường chỉ chỉ vị trí bên cạnh Tưởng Duệ Hoa, nói "Thanh Dao, mau ngồi đi."Nhạc Thanh Dao đi qua ngồi Hân Khiết nói "Tưởng đạo, Thanh Dao của chúng tôi có tiếng thanh thuần, nếu là đạo diễn khác mời cô ấy ăn cơm, cô ấy đều không đi, cũng chỉ nghe được ngài đã tới, cô mới bằng lòng đến đây."Tưởng Duệ Hoa hàm chứa cười vỗ vỗ bả vai Nhạc Thanh Dao, dùng một câu dày đặc khẩu âm tiếng Quảng Đông nói "Nhạc tiểu thư đúng là gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn."Nhạc Thanh Dao ngoài cười nhưng trong không cười, "Loại diễn viên nhỏ như tôi này nào dám không ra mặt, là Hân Khiết nói quá rồi."Người phục vụ của khách sạn lục tục mang đồ ăn lên, còn có vài bình rượu trắng nồng độ Vân Tường nói "Thanh Dao, Tưởng đạo thích uống rượu, cô lát nữa nhớ bồi ông ấy uống mấy chén."Nhạc Thanh Dao cười đến rất khó coi, nhìn lướt qua Viên Hàng, Viên Hàng cũng vừa lúc đang nhìn mắt Viên Hàng dừng ở trên người Tưởng Duệ Hoa, "Tưởng đạo, tác phẩm mới của ngài dự định khi nào bắt đầu quay?"Tưởng Duệ Hoa uống một chén rượu, "Hiện tại còn đang tìm kiếm diễn viên, nhanh thì trong vòng ba tháng tới có thể bắt đầu quay."Dư Hân Khiết nói tiếp, "Tôi xem qua kịch bản, cảm thấy Thanh Dao rất thích hợp một nhân vật bên trong, Tưởng đạo có thể suy xét cho Thanh Dao của chúng ta một vai.""A?" Tưởng Duệ Hoa hỏi "Nhân vật nào?""Nữ phụ." Dư Hân Khiết nhìn lướt qua Nhạc Thanh Dao nói "Diễn nữ phụ, Thanh Dao rất nhiều kinh nghiệm."Nhạc Thanh Dao chỉ cười không Duệ Hoa nhìn cô, "Bộ phim điện ảnh này của tôi có nữ phụ là điểm tuyệt nhất, nếu Nhạc tiểu thư có thể diễn, hôm nào hãy lại đây thử một lần. Không biết nhạc tiểu thư có chịu hay không?""Tưởng đạo không ngại tôi là kẻ vô danh, tôi đương nhiên sẽ đi."Viên Hàng rót cho Tưởng Duệ Hoa ly rượu đầy, liền giơ lên cái ly, "Tưởng đạo đường xa mà đến, hôm nay chúng ta làm chủ nhà, kính ngài một ly."Tửu lượng của Nhạc Thanh Dao rất khá, liên tục uống vài chén, mặt cũng không hồng. Nhưng Tưởng Duệ Hoa uống mấy chén rượu trắng xuống bụng gương mặt đều nổi lên đỏ ửng, tay cũng không an phận, đặt ở sau lưng Nhạc Thanh Dao sờ ra là tên háo Thanh Dao đứng lên, cười làm lành nói "Xin lỗi, tôi đi toilet chút."Ra ngoài, Nhạc Thanh Dao cảm thấy không khí trong toilet còn tươi mát Thanh Dao mở cửa một ngăn đi vào, ngồi ở trên bồn cầu, lấy di động, gửi cho Tiêu Chính Vũ cái tin nhắn Tiêu tổng, hoa viên khách sạn phòng 302, cầu Thanh Dao đã gửi tin nhắn, ở bên trong ngồi trong chốc lát, xem thời gian không sai biệt lắm, mở cửa toilet ra ngoài, Dư Hân Khiết đang ở trước gương chỉnh trang, vui sướng khi người gặp họa mà liếc liếc mắt nhìn Nhạc Thanh Dao, "Thanh Dao, Tưởng đạo đối với cô thực vừa lòng, cô phải nắm chắc cơ hội đó.""Đương nhiên." Nhạc Thanh Dao rửa sạch tay, lại lắc lắc, vẩy tay dính lên người Dư Hân Hân Khiết phủi phủi " Cô làm gì vậy!"Nhạc Thanh Dao xin lỗi "Aiya, xin lỗi, không ướt chứ?"Dư Hân Khiết hung hăng mà trừng mắt nhìn Thanh Dao hong khô tay, xoay người đi ra phòng, mặt Tưởng đại đạo diễn đã so được với mặt trời hoàng hôn, ánh mắt nhìn Nhạc Thanh Dao cũng trần trụi. Tưởng Duệ Hoa vẫy vẫy tay với cô, "Thanh Dao lại đây, vừa rồi cô cũng chưa uống rượu, lại đến bồi tôi uống vài chén."Nhạc Thanh Dao đi qua ngồi xuống, Dư Hân Khiết theo sau vào phòng, kiêu căng ngạo mạn mà ngồi xuống chỗ của chính mình. Nhạc Thanh Dao liên tục kính Tưởng Duệ Hoa mấy chén, mặt vẫn như cũ không đổi Hàng nói "Thanh Dao, tửu lượng cô tốt như vậy, trước kia sao tôi không phát hiện."Nhạc Thanh Dao trở về một câu, "Điều đó chứng minh anh chẳng hiểu gì về tôi.""Tửu lượng như này, đều là do luyện mà ra." Dư Hân Khiết nói "Thanh Dao không uống say, đợi lát nữa đưa Tưởng đạo về khách sạn đi."Nhạc Thanh Dao nói "Tôi say rượu không lái xe, cho nên, vừa rồi đã gọi bạn trai tới đón.""Bạn trai?" Mã Vân Tường dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô."Đúng vậy."Tưởng Duệ Hoa đặt tay lên vai cô, nói "Cô còn trẻ, về sau có cơ hội nổi tiếng, có bạn trai sẽ bị liên lụy, mau chia tay đi."Ngồi quá gần, Nhạc Thanh Dao bị cái miệng đầy mùi rượu của hắn ghê này, có người từ ngoài phòng gõ cửa tiến vào, Nhạc Thanh Dao ngẩng đầu, thấy Tiêu Chính Vân Tường là người đầu tiên đứng lên, hàn huyên nói "Tiêu tổng, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy?"Tiêu Chính Vũ nhìn Nhạc Thanh Dao đang bị Tưởng đạo bá vai, "Có chút việc."Tưởng Duệ Hoa nhìn về phía chàng trai trẻ tuổi đột nhiên bước vào, ngay cả Mã Vân Tường cũng tất cung tất kính với người này, nghĩ đến không phải nhân vật nhỏ, "Vị này là?"Mã Vân Tường nói "Vị này chính là Tiêu tổng của tập đoàn Truyền Kỳ."Tập Đoàn Truyền Kỳ gần như khống chế giả nửa cái giới giải trí. Nhắc tới tập đoàn Truyền Kỳ, trong giới giải trí dù là đại đạo diễn hay là đại minh tinh, đều phải kính ba phần, Tưởng Duệ Hoa tự nhiên cũng không ngoại tuy rằng uống rất nhiều rượu, nhưng thần trí vẫn rõ ràng, nghe được đại danh của giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ, lập tức muốn cùng hắn bắt tay, "Hóa ra là Tiêu tổng, hân hạnh gặp gỡ."Mã Vân Tường tò mò Tiêu Chính Vũ vì sao đột nhiên xuất hiện, nhưng cũng không dám hỏi, "Tiêu tổng ăn cơm chiều sao? Tới đây, ngồi ngồi, tôi lại tìm người gọi thêm vài món ăn.""Không cần, tôi tới đón người.""Đón người?"Tiêu Chính Vũ ý chỉ Nhạc Thanh Dao, "Bạn gái."Mã Vân Tường ngơ ngác mà nhìn Nhạc Thanh Dao, cô ta là bạn gái Tiêu Chính Vũ? Bạn trai trong miệng Nhạc Thanh Dao trong chính là Tiêu Chính Vũ?Nhạc Thanh Dao hàm chứa cười từ chỗ ngồi đứng lên, đi đến bên cạnh Tiêu Chính Vũ, nắm cánh tay của anh, "Sao tới nhanh vậy?""Anh ở gần đây."Tưởng Duệ Hoa giờ khắc này cười đến xấu hổ, "Hóa ra Nhạc tiểu thư là bạn gái Tiêu tổng."Mã Vân Tường giống như là ăn phải ruồi bọ, "Này...... Tiêu tổng cũng quá kín tiếng rồi."Tiêu Chính Vũ dùng ánh mắt sủng nịnh nhìn Nhạc Thanh Dao, "Là Thanh Dao muốn giấu cho nên vẫn luôn không công khai."Tưởng Duệ Hoa cùng Mã Vân Tường đều bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng có chút không yên. Mã Vân Tường nói với Tưởng Duệ Hoa là đêm nay sẽ tìm mỹ nữ tiếp đãi hắn, mà Tưởng Duệ Hoa lại nhìn trúng Nhạc Thanh Dao là loại nữ minh tinh có thể bồi nghĩ tới, Nhạc Thanh Dao lại là người phụ nữ củaTiêu Chính Chính Vũ nói "Không quấy rầy các vị tụ họp, tôi cùng Thanh Dao đi trước."Mã Vân Tường cười đến khó coi, "Được, Tiêu tổng đi thong thả."Nhạc Thanh Dao nhìn lướt qua Dư Hân Khiết ở bàn đối diện, khóe môi gợi lên một tia cười, kéo cánh tay Tiêu Chính Vũ xoay người rời thang máy, Nhạc Thanh Dao buông lỏng cánh tay của Tiêu Chính Vũ, nói một câu, "Cảm ơn."Tiêu Chính Vũ không hỏi cũng biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, trong giới nữ minh tinh bị yêu cầu bồi ăn cơm bồi rượu đều là chuyện Thanh Dao lấy ra chìa khóa xe, Tiêu Chính Vũ nói "Cô uống rượu, ngồi xe tôi đi.""À, được."Nhạc Thanh Dao uống bảy,tám ly rượu trắng, lúc uống sắc mặt không thay đổi, nhưng đi được vài bước, đầu bắt đầu đau. Sau khi lên xe Tiêu Chính Vũ, liền lăn ra tiểu khu Nhạc Thanh Dao ở rồi mà cô còn không có tỉnh. Tiêu Chính Vũ nhẹ nhàng lắc lắc, "Tỉnh tỉnh."Nhạc Thanh Dao giật giật, đem đầu ngả hướng ra phía ngoài, tiếp tục vấn đề thời gian nên có thể mình sẽ ra chương hơi chậm. Mong mọi người thông cảm. Cảm ơn mọi người! Edit Su 🍀🍀🍀 02/11/2020"À, được rồi." Quan Cảnh Hoa mới vừa đi ra hai bước, quay đầu lại hỏi "Tiêu tổng, ngài đã biết bạn gái cùng ngài tham dự tiệc hôm đó rồi chứ." Mỗi khi tham gia tiệc tối đàn ông đều sẽ mang theo bạn gái, đã kết hôn thì sẽ đưa vợ mình tham gia, mà Tiêu Chính Vũ lại độc thân. Tiêu Chính Vũ còn không có chú ý tới việc này, "Ai?" "Dư Hân Khiết." Quan Cảnh Hoa nói. Dư Hân Khiết là một nữ minh tinh giới giải trí, lại là nữ thần quốc dân, cùng đi Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối thực sự quá thích hợp. "Ai quyết định?" "Phó tổng, hắn nói chỉ là đề cử, đồng ý chọn hay không vẫn là ngài quyết định." Quan Cảnh Hoa thật cẩn thận mà quan sát đến vẻ mặt của Tiêu Chính Vũ "Ngài có sự lựa chọn khác rồi sao?" Tiêu Chính Vũ lơ đãng nhìn lướt qua ảnh chụp trong tập tài liệu trên tay, "Không, chọn cô ta đi." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ nhất định sẽ có một nửa người giới giải trí tới tham gia tiệc tối. Biết được Nhạc Thanh Dao sẽ đến tham gia, Chu Tuệ Tâm cố ý phái người tặng Nhạc Thanh Dao một bộ lễ phục, là một bộ váy dài cúp ngực màu rượu đỏ, đơn giản nhưng xa hoa. Nhạc Thanh Dao mặc vào lễ phục xong, Vu Tĩnh Lan nói "Dao tỷ, chị mặc bộ váy này, không thua kém Dư Hân Khiết một chút nào." Lưu Mộng Kỳ đưa chiếc túi LV hàng fake của mình cho cô, "Cái này tuy 99% giả, cậu cầm đi, người bình thường sẽ không nhận ra, vừa vặn cũng hợp với bộ váy của cậu." Nhạc Thanh Dao dở khóc dở cười. "Đều tại cậu, Tiêu tổng người ta tặng quà cho cậu, thế mà lại ngốc nghếch đem trả lại, nếu không thì cần gì dùng tới hàng giả này." Vu Tĩnh Lan vẻ mặt áy náy, "Đều do em, biết vậy sẽ không nói ra trước mặt Dư Hân Khiết." Nhạc Thanh Dao đưa túi cho Lưu Mộng Kỳ, "Hai người cũng đừng tự trách, người ta là nữ thần của vạn người, chắc lúc đó sẽ rất bận rộn, không rảnh quan tâm mình đâu." Lưu Mộng Kỳ thở dài một hơi, "Tùy cậu vậy." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ tổ chức ở đại sảnh của một khách sạn 6 sao, được trang trí đẹp đẽ quý giá kim bích huy hoàng, treo mấy cái đèn thủy tinh hơn một ngàn bóng khiến cho đại sảnh chiếu sáng như ban ngày. Trong đại sảnh đều là nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí, tùy tiện quét liếc mắt một cái cũng biết tên. Nhạc Thanh Dao cùng một người khác cùng công ty có chút danh tiếng trong giới nghệ sĩ nam tham gia tiệc tối, nam nghệ sĩ muốn cùng các đạo diễn, nhà làm phim nói chuyện, Nhạc Thanh Dao không muốn đi theo, liền tìm cái góc ngồi ngây ngốc. Khi nhân vật chính Tiêu Chính Vũ cùng nữ thần quốc dân Dư Hân Khiết lên sân khấu, chói mù mắt một đám người, thực sự là trai tài gái sắc. Nếu không phải biết hôm nay là Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ, mọi người còn tưởng rằng đây là lễ đính hôn của hai người bọn họ. Tiệc tối chính thức mở màn, đầu tiên là từ chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ đọc diễn văn, sau là tổng giám đốc Tiêu Chính Vũ lên tiếng. Nhạc Thanh Dao đứng ở xa xa bên ngoài mà nhìn lên Tiêu Chính Vũ đang nói trên đài. Không biết có phải ảo giác hay không, có vài giây Nhạc Thanh Dao cảm thấy tầm mắt Tiêu Chính Vũ dừng ở trên người mình. Phần diễn thuyết qua đi, trong đại sảnh vang lên đoạn nhạc phương Tây. Bạn đi cùng Nhạc Thanh Dao cũng không biết đi đã đi đâu, Nhạc Thanh Dao cũng lười đi tìm. "Nếu không thích những trường hợp này, vì sao không dứt khoát từ chối?" Nhạc Thanh Dao nghiêng đầu, thấy Tiêu Chính Vũ đứng bên cạnh, theo bản năng mà nhìn quanh anh, không thấy Dư Hân Khiết. Cô hơi hơi nâng cằm lên, "Anh làm sao biết tôi không thích?" "Cô thích?" "Không thích." Tiêu Chính Vũ nhìn thoáng qua ly rượu vang đỏ trên tay cô, "Cầm rượu, đừng đi lung tung." Nhạc Thanh Dao nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên gặp anh ta, cười nhẹ, "Yên tâm, lần này sẽ không làm đổ vào người anh đâu." "Tôi sợ cô làm đổ vào người khác." Nhìn phía trước thấy Dư Hân Khiết đang đi tới bên này, Nhạc Thanh Dao nhìn lướt qua mấy đôi nam nữ đang khiêu vũ trong sảnh, nói với Tiêu Chính Vũ "Tôi có vinh dự nhảy một điệu với anh không?" Tiêu Chính Vũ không trả lời, vươn tay phải, Nhạc Thanh Dao đặt tay vào lòng bàn tay anh. Tiêu Chính Vũ lấy ly rượu trên tay Nhạc Thanh Dao ra để một bên, nắm tay cô đi tới chính giữa đại sảnh. Một tay dắt, mặt khác một bàn tay đặt ở sau lưng cô, "Chuẩn bị tốt chưa?" Nhạc Thanh Dao đem tay trái đặt lên đầu vai anh, "Rồi." Hòa vào âm nhạc, Tiêu Chính Vũ cùng Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz nhẹ nhàng. iệu Walt. Váy Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz quá thích hợp, làn váy di chuyển theo bước chân, uyển chuyển nhẹ nhàng giống như con bướm tung bay. Tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ khiêu vũ cùng một nữ diễn viên vô danh, còn làm lơ bạn gái đêm nay là Dư Hân Khiết ở một bên, khiến cho không ít người nghị luận. Nhạc Thanh Dao khiêu vũ, tầm mắt ngẫu nhiên đảo qua Dư Hân Khiết bên kia hận không thể bóp nát cái ly trên tay, tâm trạng cô trở nên rất tốt. Nếu không có nhiều vị lão làng trong giới giải trí ở đó, Dư Hân Khiết phỏng chừng muốn nổi giận. "Cô có chắc là mình biết khiêu vũ không vậy?" Tiêu Chính Vũ hỏi. Nhìn bên ngoài có vẻ như là một màn phối hợp thực hoàn mỹ, nhưng trên thực tế, Tiêu Chính Vũ đã bị cô dẫm chân mười mấy lần. Nhạc Thanh Dao vẻ mặt đứng đắn, " Nói ra có thể anh không tin, kỳ thật tôi đã từng học một khóa chuyên môn về Waltz." Khi nói chuyện, Nhạc Thanh Dao lại lần nữa dẫm lên chân anh, Tiêu Chính Vũ mặt không đổi sắc mà dẫn bước chân cô nhảy chính xác, "Lần sau tìm giáo viên chuyên nghiệp chút." "Đau?" " Cô nói xem?" Nhạc Thanh Dao nheo đôi mắt cười cười, "Nhịn một chút sẽ vượt qua thôi." Tiêu Chính Vũ nhìn bộ dạng nheo đôi mắt cười của cô, bên môi cũng hiện lên ý cười. Tới phần sau, Nhạc Thanh Dao càng nhảy càng quen, thế là không dẫm phải chân Tiêu Chính Vũ nữa. Nhảy một điệu xong, Dư Hân Khiết hàm chứa cười đi tới, "Hai người vừa rồi nhảy khá tốt." Nhạc Thanh Dao cũng cười đáp lại cô ta, "Kỳ thật, là Tiêu tổng dẫn dắt tốt." Dư Hân Khiết đánh giá toàn thân Nhạc Thanh Dao một chút, "Đúng rồi, Thanh Dao, không phải Tiêu tổng tặng cô một cái túi LV sao? Sao không mang tới đây." Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn Tiêu Chính Vũ, " Cô hỏi anh ta đi." Dư Hân Khiết nhìn về phía Tiêu Chính Vũ, Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói " Cô ấy không thích." Nhạc Thanh Dao cũng không nghĩ tới Tiêu Chính Vũ sẽ giải thích giúp cô, thuận theo anh nói nói " Vì thế lần sau muốn đưa gì cho em thì nhớ kiếm thuứ em thích." Dư Hân Khiết lại lần nữa bị vả mặt, nhưng là ở trước mặt Tiêu Chính Vũ, cô ta vẫn làm bộ ôn nhu thiện lương, "Tiêu tổng, lão tổng của chúng ta vừa rồi nói tìm anh có chút việc, chúng ta cùng đi qua đi." Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ bị Dư Hân Khiết dẫn đi, kỳ thật có ngu cũng nhìn ra được, Dư Hân Khiết thích Tiêu Chính Vũ. Nghe Lưu Mộng Kỳ nói, cô ta có thể làm bạn gái Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối, cũng là âm thầm dùng thủ đoạn. Nhạc Thanh Dao bưng rượu ra đại sảnh, ngồi ở bên ngoài hoa viên ngắm ánh trăng trong chốc lát, thẳng đến khi tiệc tối kết thúc. Tiếp khách quý rời đi hết, Tiêu Chính Vũ cuối cùng mới đi. Nhạc Thanh Dao đi ở phía trước Tiêu Chính Vũ và Dư Hân Khiết, khi xuống cầu thang ra khỏi khách sạn, cả người cô lảo đảo, a lên một tiếng. Tiêu Chính Vũ vừa lúc đỡ lấy cô, nhìn qua giống như là đang ôm. Trong mắt Dư Hân Khiết mang theo tức giận, nhưng vẫn giả vờ hỏi han ân cần, "Thanh Dao, cô không sao chứ?" "Có, chân bị trẹo rồi."Cánh tay Nhạc Thanh Dao bám lấy bả vai Tiêu Chính Vũ, động tác thực thân mật. Tiêu Chính Vũ hỏi "Có thể đi được hay không?" "Không thể." Dư Hân Khiết duỗi tay lại đỡ, "Tôi đỡ cô đi xuống." Dư Hân Khiết mới vừa chạm vào người, cô hét to một tiếng, "Đau quá!" Dư Hân Khiết trợn trắng mắt liếc nhìn một cái, Tiêu Chính Vũ đem cả người cô bế lên, đi xuống cầu thang. Chân Nhạc Thanh Dao thực sự bị trẹo, chỗ chân khớp xương hồng một mảng, "Xem ra, tôi không thể lái xe rồi." Tiêu Chính Vũ nói "Tôi đưa cô trở về." "Không, không cần, anh đưa Hân Khiết trở về đi. Tôi tự mình lái xe cũng được." Tiêu Chính Vũ nói với Quan Cảnh Hoa phía sau " Tìm xe khác đưa Dư tiểu thư trở về." " Vâng, thưa Tiêu tổng."________Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi. Nếu phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa nhé. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ nhấn 🌟 cho mình nha❤ Edit Su 🍀🍀🍀 31/10/2020 Nhạc Thanh Dao kéo khóe miệng "Những thứ này....thực sự đáng giá hơn trăm vạn?". "Cậu từng giúp đỡ anh ta?" Lưu Mộng Kỳ hỏi "Không phải". Vu Tĩnh Lan hỏi tiếp "Chị ngủ với anh ta?" Nhạc Thanh Dao thở ra một hơi, "Tôi nói, hai ngươi có thể đừng tưởng tượng đi xa như vậy được không?". Lưu Mộng Kỳ cùng Vu Tĩnh Lan trăm miệng một lời, "Không thể được!". Nhạc Thanh Dao thành thành thật thật mà đem việc ngày đó cô cứu mạng Tiêu Chính Vũ kể cho bọn họ nghe. Sau khi nghe xong, Lưu Mộng Kỳ càng thêm kinh ngạc, "Hóa ra cậu là người đã cứu Tiêu tổng!". "Coi như là vậy đi". "Khó trách buổi sáng hôm đó trên người chị có vết máu" Vu Tĩnh Lan cũng nhớ ra. "Cậu cũng thật can đảm quá đi!" Lưu Mộng Kỳ ôm bả vai Nhạc Thanh Dao, "Thanh Dao, mình nói cho cậu biết, lần này cậu nhất định sẽ đại bạo". "Hả?" "Cậu đã cứu sống tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ đó! Cậu biết không, tập đoàn Truyền Kỳ hoàn toàn có khả năng nắm giữ vận mệnh và sự phát triển của nghệ sĩ đó. Bây giờ cậu là ân nhân cứu mạng của Tiêu Chính Vũ, cậu nói xem, anh ta là loại người sẽ không quan tâm tới ân nhân của mình ư?" Nghe Lưu Mộng Kỳ nói vậy, Nhạc Thanh Dao bỗng dưng nhớ tới một chuyện. Ở trong giới giải trí này, cô vốn dĩ vẫn luôn không nóng không lạnh, không mặn không nhạt, không phải bởi vì cô không đủ nỗ lực, mà chính là vì không có chống lưng đằng sau. Các nữ minh tinh trong giới, nếu không phải là lắm tiền nhiều của thì chính là có một người gọi là "cha nuôi" chống lưng. Mà Nhạc Thanh Dao thì khác, cô không có bất cứ thứ gì. Sau khi cô sống lại, vẫn luôn nghĩ cách làm thế nào để có thể thoát khỏi vận mệnh. Có lẽ Tiêu Chính Vũ chính là quý nhân của cô. "Thanh Dao, đúng lúc mình muốn mua một chiếc túi. Túi LV này hay là cậu tặng cho mình đi". Lưu Mộng Kỳ mân mê cái túi LV kia, yêu thích không buông tay. Nhạc Thanh Dao lấy lại chiếc túi từ tay cô ấy "Không được, những thứ này mình muốn đem trả lại". "Tại sao chứ? Người ta đem quà tới mà cậu lại mang trả lại, cậu có bị ngốc không hả?". Khóe môi Nhạc Thanh Dao mỉm cười, cầm chiếc túi LV trên tay "Bởi vì so với những vật ngoài thân như thế này thì mình còn có thứ quan trọng hơn muốn hỏi anh ta". Ngày hôm sau, Nhạc Thanh Dao mang theo những món quà đó đi tới biệt thự Tiêu gia. Nghe nói Tiêu Chính Vũ dưỡng thương ở đó. Nhạc Thanh Dao được người giúp việc mời vào phòng của Tiêu Chính Vũ. Tiêu Chính Vũ nằm ở trên giường đọc sách, nhìn thấy cô bước vào, liền đặt sách xuống một bên, nhìn về phía cô "Nhạc Thanh Dao? ". Tâm trạng vừa rồi có chút khẩn trương của Nhạc Thanh Dao đột nhiên thả lỏng, hóa ra anh ta đã biết tên của mình. Cô gật gật đầu. "Ừ". "Ngồi đi." Nhạc Thanh Dao nói câu cảm ơn, đem rương đựng đồ đặt qua một bên. Thấy tầm mắt Tiêu Chính Vũ dừng trên chiếc rương, Nhạc Thanh Dao giải thích "Đây là quà tặng mà anh sai người đem tặng cho tôi ngày hôm qua. Hôm nay tôi mang tới là để trả lại. " Tiêu Chính Vũ khó hiểu, " Cô không muốn những thứ này? " "À, mấy thứ này tôi có nhận thì cũng vô tác dụng". Anh nhìn túi xách, đồ trang điểm, trang sức, đây đều là đồ phụ nữ yêu thích. Thế mà cô lại nói chúng vô dụng? " Vậy cô muốn nhận gì? " Nếu Tiêu Chính Vũ đã mở miệng hỏi thì Nhạc Thanh Dao cũng không muốn quanh co lòng vòng, " Tôi muốn anh đồng ý với tôi 3 điều kiện". Tiêu Chính Vũ do dự một lát, tiền nhiều ít có thể cho, nhưng không thể tùy tiện đáp ứng cô 3 điều kiện được. Nhạc Thanh Dao thấy sự băn khoăn của anh, nói thêm "Anh yên tâm, 3 việc này tuyệt đối không khiến anh khó xử, cũng sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì". Tiêu Chính Vũ cười nhẹ " Ví dụ như?" Nhạc Thanh Dao nói "Ví dụ, việc thứ nhất chính là, tôi muốn diễn vai nữ phụ của《 Cung Ngọc 》." "Vai nữ phụ?" Tiêu Chính Vũ có chút không hiểu được người con gái trước mặt, " Vì sao không phải là vai nữ chính?". Nhạc Thanh Dao thản nhiên nói "Nữ chính đã quyết định rồi, tôi cũng không miễn cưỡng, tôi nói rồi, sẽ không làm anh khó xử." Tiêu Chính Vũ nhìn cô "Vậy còn yêu cầu thứ hai?". "Chuyện này tôi vẫn chưa nghĩ ra, đợi tôi nghĩ xong sẽ lại nói cho anh." "Được." Nhạc Thanh Dao cười cười, " Vậy ý anh là đồng ý với yêu cầu của tôi?". "Ừ." Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói. Sau khi nói xong, bầu không khí trở nên im lặng, Nhạc Thanh Dao ngồi trên ghế sofa, cách Tiêu Chính Vũ một khoảng xa, không biết nên làm gì cho đúng. Nhạc Thanh Dao nghĩ một lúc, tìm chủ đề nói chuyện "Vết thương của anh, không sao chứ?". "Ừ." Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói. "Vậy là tốt rồi." "Ừ." Nhạc Thanh Dao bị hai câu "Ừ" của anh làm cho xấu hổ, tuy rằng bọn họ đã cùng trải qua một kiếp nạn, nhưng cũng không có thân thiết. Đây mới chỉ là lần thứ hai gặp mặt của bọn họ. Nhạc Thanh Dao không nghĩ ra chuyện gì để nói với anh, bèn đứng lên "Vậy tôi cũng không làm phiền anh nghỉ ngơi nữa." Nhạc Thanh Dao đứng lên, đang muốn quay người đi ra ngoài, phía sau vang lên một tiếng "Cảm ơn!". Nhạc Thanh Dao quay đầu lại liếc nhìn anh một cái, mỉm cười đáp lại. Ngày hôm sau, La Hương Di gọi điện thoại kêu cô tới công ty. "Sáng sớm nay, chị nhận được điện thoại của đạo diễn Tạ, ông ấy muốn em diễn vai nữ phụ của "Cung ngọc"."Bản thân La Hương Di cũng không biết vì sao đạo diễn Tạ lại đột nhiên muốn Nhạc Thanh Dao diễn vai nữ phụ này. Nhạc Thanh Dao cố ý làm ra vẻ kinh ngạc "Thật sao?" "Ừ, chị đã cùng ông ấy xác nhận lại một lần, đúng là em." "Oa, thật là tốt quá! " Đối với niềm vui đã biết từ trước này, Nhạc Thanh Dao cảm thấy sự vui vẻ hiện tại của mình có chút giả. La Hương Di cầm ly cà phê, nhìn Nhạc Thanh Dao "Em đi tìm ông ấy?". Nhạc Thanh Dao lấy bừa một cái cớ "Cứ coi như là vậy đi, hôm sinh nhật tổng giám đốc, em có kính ông ấy một ly rượu, khiến ông ấy nhận biết em. " La Hương Di hiểu rõ gật gật đầu, "Đối với nhân vật này, kĩ thuật diễn yêu cầu cao, nếu em có thể diễn tốt, nhất định sẽ khiến mọi người ấn tượng. Em cố gắng một chút." Nhạc Thanh Dao cười cười, "Nhất định rồi." Nhạc Thanh Dao ra khỏi văn phòng của La Hương Di, vào thang máy vừa lúc gặp Diêu Mỹ Vân cũng đi tới. Diêu Mỹ Vân mặc một chiếc váy hai dây màu đỏ, ôm hai tay, "Nghe nói đạo diễn Tạ muốn cô diễn nữ phụ của "Cung ngọc"." "Ừ, tạm thời là vậy." Nhạc Thanh Dao nghe cô ta nhắc tới chuyện này thì có chút áy náy, bởi vì cô nghe nói nhân vật này vốn dĩ định giao cho Diêu Mỹ Vân. "Chúc mừng" Diêu Mỹ Vân nói. Không biết câu chúc mừng này của cô ta có bao nhiêu thành ý nhưng Nhạc Thanh Dao vẫn đáp lại "Cảm ơn! ". "Thực ra lúc nào cũng diễn vai phản diện đối với diễn viên không phải là một chuyện tốt." Diêu Mỹ Vân thường xuyên xuất hiện trên màn hình với hình tượng người phụ nữ độc ác, cho nên đối với những vai diễn kiểu này cô ta có rất nhiều kinh nghiệm. "Nếu diễn không tốt, bị đạo diễn trách mắng thì đến cơm cũng chẳng muốn ăn. Còn nếu diễn tốt thì khán giả lại mắng cô ngoan độc, coi như ôn thần mà chửi rủa." "Đóng phim mà, chính là diễn thành người khác, mình vẫn là chính mình, không cần để ý quá nhiều." Nhạc Thanh Dao chính là nghĩ như vậy. Cô đã chết một lần, khoảnh khắc sinh mệnh của mình bị chấm dứt cũng đã trải qua, còn có cái gì mà phải sợ nữa. Diêu Mỹ Vân cười cười, "Có muốn cùng đi tới phòng tập thể hình không?". Nhạc Thanh Dao nghĩ tới gần đây trên người đã có chút thịt thừa, liền gật đầu đồng ý. Phòng tập thể hình của công ty rất đẹp, thiết bị cũng đầy đủ. Chỉ tiếc có người cô không thích cũng ở đây. Nhạc Thanh Dao cùng Diêu Mỹ Vân thay quần áo thể thao. Có tất cả 4 máy chạy bộ thì hai cái đã bị Dư Hân Khiết và Hoàng Tư Nhã dùng rồi. Nhạc Thanh Dao mỉm cười chào hỏi Dư Hân Khiết và Hoàng Tư Nhã, sau đó đứng lên máy chạy bộ. "Hân Khiết, nghe nói bộ phim cung đấu mà cậu nhận sắp khởi quay rồi hả?". Hoàng Tư Nhã vừa chạy vừa nói, cố ý nói thật to, như là muốn cho người khác nghe được. "Tháng sau." Dư Hân Khiết trả lời. Hoàng Tư Nhã nhìn về phía Nhạc Thanh Dao cách mình một máy chạy bộ, "Thanh Dao, hình như cô cũng diễn một vai phụ trong "Cung ngọc" thì phải?". Nhạc Thanh Dao nói "Tin tức của cô cũng nhanh thật." "Nghe nói mà thôi." Hoàng Tư Nhã cười cười, " Cô nhất định phải nắm chắc cơ hội này đó, đất diễn của vai nữ phụ này hẳn là so với 5,6 bộ ngày trước cô diễn còn nhiều hơn."Vẻ mặt Nhạc Thanh Dao lạnh Tư Nhã thấy cô không lên tiếng, tiếp tục cùng Dư Hân Khiết châm chọc mỉa mai, "Nghe nói đạo diễn Tạ có tiếng là quỷ háo sắc, không biết có phải là sự thật hay không?." Dư Hân Khiết phụ họa, "Đạo diễn Tạ thích chính là loại phụ nữ giả bộ thuần khiết, mặt ngoài càng là thanh thuần, ông ta càng thích.""Hóa ra là vậy, khó trách."Bản thân Nhạc Thanh Dao biết thừa bọn họ đang âm thầm hại người, nhưng là trò hay mới vừa bắt đầu, cô cũng không muốn bị lộ, nếu không sẽ rối loạn trình tự. Nhưng Diêu Mỹ Vân ở bên cạnh thì lại không kiềm chế được, nói "Thanh Dao, Hân Khiết đang truyền dạy kinh nghiệm quý giá mấy năm nay của cô ấy đó. Cô cố gắng mà học hỏi."Nhạc Thanh Dao nghiêng nghiêng đầu, đúng lúc thấy được bộ dạng phẫn nộ của Dư Hân Khiết nhưng vẫn phải cố gắng kiềm chế biểu cảm. Tâm trạng của cô đột nhiên tốt hơn. "Hân Khiết."Âm thanh quen thuộc vang lên ở phía sau, Nhạc Thanh Dao không cần quay đầu lại cũng biết đó là Viên Hàng. Dư Hân Khiết rời khỏi máy chạy bộ, Viên Hàng đưa khăn lông đã được chuẩn bị sẵn cho cô ta, mắt liếc nhìn bóng dáng Nhạc Thanh Dao, nói với Dư Hân Khiết, "Buổi chiều sẽ có thông báo, bây giờ đi ăn cơm trước đã."Dư Hân Khiết cùng Viên Hàng ra khỏi phòng tập, lúc này cô ta mới phát giận, "Đạo diễn Tạ có phải bị hồ đồ không? Sao lại để cho Nhạc Thanh Dao diễn vai nữ phụ?".Viên Hàng nói "Nghe nói là ý của Tiêu tổng."Dư Hân Khiết nhíu mày "Tiêu Chính Vũ?""Ừm."Dư Hân Khiết hoàn toàn không tin, cười lạnh "Thật nực cười, làm sao có thể? Nhất định là đạo diễn Tạ dùng quy tắc ngầm với cô ta. Nói ra ngoài không hay lắm nên mới lấy Tiêu Chính Vũ ra làm lý do."Cô ta đã từng tiếp xúc với Tiêu Chính Vũ, một người lãnh đạm như vậy, làm sao có thể coi Nhạc Thanh Dao là ngoại lệ? "Cô ta cũng chỉ là diễn vai nữ phụ, cô cũng đừng quá để ý.""Ai để ý." Dư Hân Khiết cật lực phủ nhận, "Một diễn viên tuyến 3 nho nhỏ, cô ta diễn vai nữ phụ thì sao chứ? Tôi chỉ là chướng mắt bộ dạng giả vờ thanh cao kia của cô ta thôi."Viên Hàng không nói gì. Dư Hân Khiết trợn trắng mắt "Thật sự không biết anh coi trọng điểm gì ở cô ta nữa."Viên Hàng thuận miệng nói "Cũng chỉ là chơi đùa mà thôi."Thay quần áo, rời khỏi công ty, có fans ở cửa chào đón mong được ký tên, Dư Hân Khiết mang theo khuôn mặt mỉm cười thân thiện, cầm bút ký tên, chụp ảnh cùng với họ. ________Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi. Nếu phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa nhé. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ nhấn 🌟 cho mình nha❤ Thông tin truyện Vừa Vào Hào Môn Ra Không Được Tác giảHi Nguyệt Công Tử Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, Sủng Trạng tháiFull Đánh giá từ 0 lượt Bạn đang đọc truyện Vừa Vào Hào Môn Ra Không Được của tác giả Hi Nguyệt Công Tử. Có ơn cứu mạng, tự nhiên phải lấy thân báo đây ôm đùi nam chính, ở giới giải trí vươn lên, "hồng" thấu nửa bầu trời.*"hồng"= bạo hồng= nổi tiếng nhanh và có nhiều người hâm mộ. Từ này hiện nay được giới trẻ Trung Quốc sử dụng với hàm ý chỉ ai đó "đạt được thành công và nhanh chóng nổi tiếng chỉ sau một đêm".Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Độc Giả Là Thổ Hào hay Xuyên Sách Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi của cùng tác giả. Edit Su ???????????? 02/11/2020"À, được rồi." Quan Cảnh Hoa mới vừa đi ra hai bước, quay đầu lại hỏi "Tiêu tổng, ngài đã biết bạn gái cùng ngài tham dự tiệc hôm đó rồi chứ." Mỗi khi tham gia tiệc tối đàn ông đều sẽ mang theo bạn gái, đã kết hôn thì sẽ đưa vợ mình tham gia, mà Tiêu Chính Vũ lại độc Chính Vũ còn không có chú ý tới việc này, "Ai?" "Dư Hân Khiết." Quan Cảnh Hoa Hân Khiết là một nữ minh tinh giới giải trí, lại là nữ thần quốc dân, cùng đi Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối thực sự quá thích hợp."Ai quyết định?" "Phó tổng, hắn nói chỉ là đề cử, đồng ý chọn hay không vẫn là ngài quyết định." Quan Cảnh Hoa thật cẩn thận mà quan sát đến vẻ mặt của Tiêu Chính Vũ "Ngài có sự lựa chọn khác rồi sao?" Tiêu Chính Vũ lơ đãng nhìn lướt qua ảnh chụp trong tập tài liệu trên tay, "Không, chọn cô ta đi." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ nhất định sẽ có một nửa người giới giải trí tới tham gia tiệc được Nhạc Thanh Dao sẽ đến tham gia, Chu Tuệ Tâm cố ý phái người tặng Nhạc Thanh Dao một bộ lễ phục, là một bộ váy dài cúp ngực màu rượu đỏ, đơn giản nhưng xa Thanh Dao mặc vào lễ phục xong, Vu Tĩnh Lan nói "Dao tỷ, chị mặc bộ váy này, không thua kém Dư Hân Khiết một chút nào." Lưu Mộng Kỳ đưa chiếc túi LV hàng fake của mình cho cô, "Cái này tuy 99% giả, cậu cầm đi, người bình thường sẽ không nhận ra, vừa vặn cũng hợp với bộ váy của cậu." Nhạc Thanh Dao dở khóc dở cười."Đều tại cậu, Tiêu tổng người ta tặng quà cho cậu, thế mà lại ngốc nghếch đem trả lại, nếu không thì cần gì dùng tới hàng giả này." Vu Tĩnh Lan vẻ mặt áy náy, "Đều do em, biết vậy sẽ không nói ra trước mặt Dư Hân Khiết." Nhạc Thanh Dao đưa túi cho Lưu Mộng Kỳ, "Hai người cũng đừng tự trách, người ta là nữ thần của vạn người, chắc lúc đó sẽ rất bận rộn, không rảnh quan tâm mình đâu." Lưu Mộng Kỳ thở dài một hơi, "Tùy cậu vậy." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ tổ chức ở đại sảnh của một khách sạn 6 sao, được trang trí đẹp đẽ quý giá kim bích huy hoàng, treo mấy cái đèn thủy tinh hơn một ngàn bóng khiến cho đại sảnh chiếu sáng như ban đại sảnh đều là nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí, tùy tiện quét liếc mắt một cái cũng biết Thanh Dao cùng một người khác cùng công ty có chút danh tiếng trong giới nghệ sĩ nam tham gia tiệc tối, nam nghệ sĩ muốn cùng các đạo diễn, nhà làm phim nói chuyện, Nhạc Thanh Dao không muốn đi theo, liền tìm cái góc ngồi ngây nhân vật chính Tiêu Chính Vũ cùng nữ thần quốc dân Dư Hân Khiết lên sân khấu, chói mù mắt một đám người, thực sự là trai tài gái không phải biết hôm nay là Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ, mọi người còn tưởng rằng đây là lễ đính hôn của hai người bọn tối chính thức mở màn, đầu tiên là từ chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ đọc diễn văn, sau là tổng giám đốc Tiêu Chính Vũ lên Thanh Dao đứng ở xa xa bên ngoài mà nhìn lên Tiêu Chính Vũ đang nói trên biết có phải ảo giác hay không, có vài giây Nhạc Thanh Dao cảm thấy tầm mắt Tiêu Chính Vũ dừng ở trên người diễn thuyết qua đi, trong đại sảnh vang lên đoạn nhạc phương đi cùng Nhạc Thanh Dao cũng không biết đi đã đi đâu, Nhạc Thanh Dao cũng lười đi tìm."Nếu không thích những trường hợp này, vì sao không dứt khoát từ chối?" Nhạc Thanh Dao nghiêng đầu, thấy Tiêu Chính Vũ đứng bên cạnh, theo bản năng mà nhìn quanh anh, không thấy Dư Hân hơi hơi nâng cằm lên, "Anh làm sao biết tôi không thích?" "Cô thích?" "Không thích." Tiêu Chính Vũ nhìn thoáng qua ly rượu vang đỏ trên tay cô, "Cầm rượu, đừng đi lung tung." Nhạc Thanh Dao nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên gặp anh ta, cười nhẹ, "Yên tâm, lần này sẽ không làm đổ vào người anh đâu." "Tôi sợ cô làm đổ vào người khác." Nhìn phía trước thấy Dư Hân Khiết đang đi tới bên này, Nhạc Thanh Dao nhìn lướt qua mấy đôi nam nữ đang khiêu vũ trong sảnh, nói với Tiêu Chính Vũ "Tôi có vinh dự nhảy một điệu với anh không?" Tiêu Chính Vũ không trả lời, vươn tay phải, Nhạc Thanh Dao đặt tay vào lòng bàn tay Chính Vũ lấy ly rượu trên tay Nhạc Thanh Dao ra để một bên, nắm tay cô đi tới chính giữa đại tay dắt, mặt khác một bàn tay đặt ở sau lưng cô, "Chuẩn bị tốt chưa?" Nhạc Thanh Dao đem tay trái đặt lên đầu vai anh, "Rồi." Hòa vào âm nhạc, Tiêu Chính Vũ cùng Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz nhẹ Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz quá thích hợp, làn váy di chuyển theo bước chân, uyển chuyển nhẹ nhàng giống như con bướm tung giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ khiêu vũ cùng một nữ diễn viên vô danh, còn làm lơ bạn gái đêm nay là Dư Hân Khiết ở một bên, khiến cho không ít người nghị Thanh Dao khiêu vũ, tầm mắt ngẫu nhiên đảo qua Dư Hân Khiết bên kia hận không thể bóp nát cái ly trên tay, tâm trạng cô trở nên rất không có nhiều vị lão làng trong giới giải trí ở đó, Dư Hân Khiết phỏng chừng muốn nổi giận."Cô có chắc là mình biết khiêu vũ không vậy?" Tiêu Chính Vũ bên ngoài có vẻ như là một màn phối hợp thực hoàn mỹ, nhưng trên thực tế, Tiêu Chính Vũ đã bị cô dẫm chân mười mấy Thanh Dao vẻ mặt đứng đắn, " Nói ra có thể anh không tin, kỳ thật tôi đã từng học một khóa chuyên môn về Waltz." Khi nói chuyện, Nhạc Thanh Dao lại lần nữa dẫm lên chân anh, Tiêu Chính Vũ mặt không đổi sắc mà dẫn bước chân cô nhảy chính xác, "Lần sau tìm giáo viên chuyên nghiệp chút." "Đau?" " Cô nói xem?" Nhạc Thanh Dao nheo đôi mắt cười cười, "Nhịn một chút sẽ vượt qua thôi." Tiêu Chính Vũ nhìn bộ dạng nheo đôi mắt cười của cô, bên môi cũng hiện lên ý phần sau, Nhạc Thanh Dao càng nhảy càng quen, thế là không dẫm phải chân Tiêu Chính Vũ một điệu xong, Dư Hân Khiết hàm chứa cười đi tới, "Hai người vừa rồi nhảy khá tốt." Nhạc Thanh Dao cũng cười đáp lại cô ta, "Kỳ thật, là Tiêu tổng dẫn dắt tốt." Dư Hân Khiết đánh giá toàn thân Nhạc Thanh Dao một chút, "Đúng rồi, Thanh Dao, không phải Tiêu tổng tặng cô một cái túi LV sao? Sao không mang tới đây." Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn Tiêu Chính Vũ, " Cô hỏi anh ta đi." Dư Hân Khiết nhìn về phía Tiêu Chính Vũ, Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói " Cô ấy không thích." Nhạc Thanh Dao cũng không nghĩ tới Tiêu Chính Vũ sẽ giải thích giúp cô, thuận theo anh nói nói " Vì thế lần sau muốn đưa gì cho em thì nhớ kiếm thuứ em thích." Dư Hân Khiết lại lần nữa bị vả mặt, nhưng là ở trước mặt Tiêu Chính Vũ, cô ta vẫn làm bộ ôn nhu thiện lương, "Tiêu tổng, lão tổng của chúng ta vừa rồi nói tìm anh có chút việc, chúng ta cùng đi qua đi." Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ bị Dư Hân Khiết dẫn đi, kỳ thật có ngu cũng nhìn ra được, Dư Hân Khiết thích Tiêu Chính Lưu Mộng Kỳ nói, cô ta có thể làm bạn gái Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối, cũng là âm thầm dùng thủ Thanh Dao bưng rượu ra đại sảnh, ngồi ở bên ngoài hoa viên ngắm ánh trăng trong chốc lát, thẳng đến khi tiệc tối kết khách quý rời đi hết, Tiêu Chính Vũ cuối cùng mới Thanh Dao đi ở phía trước Tiêu Chính Vũ và Dư Hân Khiết, khi xuống cầu thang ra khỏi khách sạn, cả người cô lảo đảo, a lên một tiếng. Tiêu Chính Vũ vừa lúc đỡ lấy cô, nhìn qua giống như là đang mắt Dư Hân Khiết mang theo tức giận, nhưng vẫn giả vờ hỏi han ân cần, "Thanh Dao, cô không sao chứ?" "Có, chân bị trẹo rồi."Cánh tay Nhạc Thanh Dao bám lấy bả vai Tiêu Chính Vũ, động tác thực thân Chính Vũ hỏi "Có thể đi được hay không?" "Không thể." Dư Hân Khiết duỗi tay lại đỡ, "Tôi đỡ cô đi xuống." Dư Hân Khiết mới vừa chạm vào người, cô hét to một tiếng, "Đau quá!" Dư Hân Khiết trợn trắng mắt liếc nhìn một cái, Tiêu Chính Vũ đem cả người cô bế lên, đi xuống cầu Nhạc Thanh Dao thực sự bị trẹo, chỗ chân khớp xương hồng một mảng, "Xem ra, tôi không thể lái xe rồi." Tiêu Chính Vũ nói "Tôi đưa cô trở về." "Không, không cần, anh đưa Hân Khiết trở về tự mình lái xe cũng được." Tiêu Chính Vũ nói với Quan Cảnh Hoa phía sau " Tìm xe khác đưa Dư tiểu thư trở về." " Vâng, thưa Tiêu tổng."________Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa ơn mọi người đã nhấn ???? cho mình nha❤.

vua vao hao mon ra khong duoc